Soạn bài Nỗi buồn chiến tranh
* Trước khi đọc
Câu hỏi 1 (trang 19 sgk Ngữ Văn 12 Tập 1): “Chiến tranh”- hai tiếng ấy gợi cho bạn những ấn tượng, suy nghĩ gì? Nêu một số kênh thông tin đã đưa lại cho bạn những hiểu biết nhất định về chiến tranh.
Trả lời:
– “Chiến tranh” dù ở thời đại nào cũng đều đem lại những đau thương và tổn hại vô cùng. Kể cả nó đã chấm dứt rất lâu nhưng nỗi đau chiến tranh để lại vẫn sẽ mãi dai dẳng và trở thành một vết thương không thể nào quên cho nhân loại.
– Một số kênh thông tin đem lại hiểu biết về chiến tranh cho chúng ta:
+ Đài truyền hình Việt Nam VTV
+ Các trang web, báo điện tử chính thống của chính phủ, quốc gia
+ Các cuốn tiểu thuyết viết về chiến tranh
Câu hỏi 2 (trang 19 sgk Ngữ Văn 12 Tập 1): Bạn đã học, đã đọc những tác phẩm văn học nào viết về đề tài chiến tranh? Nêu ấn tượng nổi bật của bạn về một trong số những tác phẩm ấy.
Trả lời:
– Một số tác phẩm viết về chiến tranh ví dụ như “Những ngôi sao xa xôi” – Nguyễn Minh Châu; “Mảnh trăng cuối rừng” – Nguyễn Minh Châu; “Mãi mãi tuổi hai mươi” – Nguyễn Văn Thạc; “Nhật ký Đặng Thùy Trâm” – Đặng Thùy Trâm,…
– Với tác phẩm “Mảnh trăng cuối rừng”, nhà văn Nguyễn Minh Châu không chỉ tái hiện lên hoàn cảnh chiến tranh khốc liệt, khắc nghiệt mà còn làm nổi bật lên vẻ đẹp tâm hồn của các anh và các chị nữ thanh niên xung phong. Trong hoàn cảnh khó khăn đầy mưa bom bão đạn ấy, tình yêu của nhân vật Lãm và Nguyệt vẫn vượt lên tất cả, đó chính là một tình yêu đáng trân trọng trong hoàn cảnh chiến tranh.
* Đọc văn bản
1. Yếu tố ngoại cảnh nào đã góp phần làm sống dậy kí ức chiến tranh của nhân vật Kiên?
Trả lời:
– Giữa đêm lạnh giá
– Màn mưa mỏng đang chầm chậm tràn ngang qua bầu không khí xanh xám run rẩy.
– Gió Đông Bắc thổi
→ Các yếu tố ngoại cảnh này trong đêm khuya có thể khiến tâm trạng con người cô đơn, lạc lõng và nhớ về những kỉ niệm xưa cũ.
2. Kiên đã sống trong trạng thái như thế nào khi bị kí ức chiến tranh khuấy đảo?
Trả lời:
– “Hồn phách xiêu lạc, ý thức mờ mịt, lú lẫn, mê mẩn Kiên đi đi lại lại, kí ức lóe chớp”.
– “Tau mỏi tê, run lên, tim như rách dần, cả hai buồng phổi nghẹt khói thuốc, miệng khô đắng, cổ tắc lại, nấc, anh cắm đầu viết”.
3. Điều gì để lại ấn tượng nặng nề nhất trong kí ức của Kiên?
Trả lời:
Để lại ấn tượng nặng nề nhất trong kí ức của Kiên đó chính là “trận tử chiến truông Gọi Hồn với những diễn biến nặng nề của nó và số phận bi thảm của tiểu đoàn anh”.
4. Có thể hiểu như thế nào về ý tưởng: con người Kiên sẽ được “phục sinh trong chuỗi dài tái hiện”?
Trả lời:
– “phục sinh” được hiểu là quá trình tái sinh sau cái chết, nơi mà con người được tái sinh vào một trạng thái mới, một kiểu dáng mới trong một thế giới mới.
– Nói như vậy có lẽ bởi nhân vật Kiên là một người đã từ chiến trường trở về, anh đã sống trong những năm tháng đau thương, khốc liệt của chiến tranh nên khi đất nước hòa bình, Kiên vẫn sống trong sự ám ảnh, day dứt dù anh đã trở về với cuộc sống bình yên thường nhật. Kiên được “phục sinh”, phục sinh sau cái chết chóc nơi chiến trường nhưng sự “phục sinh” ấy là “chuỗi dài tái hiện” vì từng phút từng giây anh không thể nào quên được những khoảnh khắc trong chiến tranh, không thể quên tiểu đội mình đã hi sinh như thế nào nên đó chính là ý của câu “con người Kiên sẽ được “phục sinh trong chuỗi dài tái hiện”.
5. Tác giả đã miêu tả như thế nào về quá trình phục hiện của thế giới kí ức?
Trả lời:
*Miêu tả tâm trạng nội tâm của nhân vật Kiên:
– “Con người nội tâm trong anh cô quạnh, âu sầu không hề cảm thấy gió lạnh chiều tà”: Sự cô đơn trong con người Kiên, một sự cô đơn đến âu sầu khiến anh không cảm nhận được những gì diễn ra xung quanh kể cả những cơn gió lạnh.
– “lặng lẽ đưa mắt nhìn vượt khỏi tầm mắt, vươn tới cõi xa xăm bên ngoài biên giới của tư duy, đạt đến cõi hòa đồng của người sống và người chết…”: Sự mong mỏi đến cùng cực, sự khát khao muốn gặp gỡ những người đồng đội đã mất của mình.
– “Và, trên một vùng không gian tinh thần ấy Kiên thấy hiện rõ rệt một cách bí ẩn…. một gương mặt mà đã từ lâu anh đã quên lãng”: Từ sự khát khao mong mỏi, trong kí ức anh lúc này hiện ra một gương mặt mà từ lâu anh đã quên, có thể là một người bạn cũ, một người đồng đội cũ tại chiến trường và đó chính là hình ảnh đầu tiên xuất hiện.
– Nối tiếp sau gương mặt ấy là một loạt các kí ức trong đoạn đời, kỉ niệm khác lần lượt kế tiếp nhau như
+“Kí ức về trưa mùa khô rực rỡ nắng, hoa đầy trong những khoảnh khắc rừng thưa…”
+“Kí ức về một ngày mưa lũ gian truân bên bờ Sa Thầy vào rừng hái măng đào củ
+“Những bờ suối, bãi lai, buôn nhỏ hoang tàn”
+“Những gương mặt đàn bà mến thương xa lạ gợi niềm nhớ nhung âu yếm… niềm đau của mối tình…”
*Miêu tả kí ức nhân vật:
– Nhà văn sử dụng những từ ngữ “kí ức xa vời”, “trập trùng” và “lạnh lẽo”; “khắc nghiệt, “thẳm sâu”.
-Bên cạnh đó tác giả còn sử dụng biện pháp so sánh kí ức ấy “như rừng như núi trong lòng chiều ấy” làm cho tâm hồn không còn có thể dừng mắt ở điểm nào nữa trên cõi không cùng của quá khứ.
→ Để miêu tả quá trình phục hiện kí ức của Kiên, trước hết nhà văn đã tập trung miêu tả sự cô đơn trong lòng nhân vật. Từ tâm trạng cô đơn dẫn tới khát khao muốn gặp gỡ đồng đội. Đó chính là nguyên nhân dẫn đến một loạt các kí ức hiện về, bắt nguồn từ hình ảnh người bạn cho tới các kỉ niệm ngày ấy hiện về.
6. Dưới tác động của kí ức, kết cấu cuốn tiểu thuyết mà Kiên đang viết phát triển theo chiều hướng nào?
Trả lời:
– “Những chương sau như là điệp khúc của các chương phía trước. Những khung cảnh và những tình tiết đã có tự phần đầu rốt cuộc lại đang chờ Kiên ở phần chót”:
→ Sự lặp lại của các tình tiết, không có sự mới mẻ
– “Tuy nhiên ấy là bởi dòng trôi của tiểu thuyết này nó như thế, tự nó chứ không phải tự Kiên”
– “Tác phẩm tự nó cấu trúc như thế nên thời gian của nó, tự định hướng, chọn luồng và tự chọn lấy một bến bờ. Còn Kiên, anh chỉ là người viết, bền bỉ và lặng lẽ hòa nhập thân phận mình vào cộng đồng số phận các nhân vật”
– “Nói chung anh hết sức thụ động, hầu như trở thành bất khả tri trước các trang viết của mình… anh như hoàn toàn cam chịu cái logic bí ẩn của trí nhớ và tưởng tượng”.
→ Sự bị động, bị mạch truyện cuốn đi, anh không làm chủ được câu chuyện do chính mình viết ra.
→ Do anh đã bị cuốn theo dòng tưởng tượng, dòng hồi ức về quá khứ trong năm tháng chiến tranh, anh quá ám ảnh về nó nên anh như hòa vào câu chuyện mà không làm chủ được ngòi bút của mình.
7. Sự thờ ơ của người đời đối với Kiên nói lên điều gì?
Trả lời:
– Trong tác phẩm, sự thờ ơ của người đời đối với Kiên thể hiện nhiều điều:
+ Sự vô cảm đối với một người đã trải qua chiến tranh: Người đời thường không nhìn thấy sâu bên trong nhân vật Kiên, không thể cảm nhận được những mất mát và đau thương mà anh phải chịu đựng. Họ không biết đặt mình vào hoàn cảnh người khác.
+ Sự lãng quên hậu quả và mất mát của chiến tranh: Có lẽ họ coi chiến tranh là một phần quá khứ muốn quên đi, không muốn tiếp tục suy nghĩ về nó, không chú ý đến tinh thần người lính đã trải qua.
→ Sự thờ ơ ấy thể hiện sự thiếu hiểu biết, sự lãng quên và không đồng cảm với những người phải chịu đau khổ trong chiến tranh.
8. Người kể chuyện gặp khó khăn gì khi đọc những trang văn bản thảo do “nhà văn phường chúng tôi” để lại?
Trả lời:
– Sự lộn xộn của thứ tự bản thảo:
+ Cố gắng sắp xếp để tìm lại một trình tự mong có thể đọc nhưng chẳng có một trình tự nào hết. Trang nào cũng hầu như là trang đầu, trang nào cũng có vẻ là trang cuối
– Các trang bản thảo bị thiếu do nhiều nguyên nhân như “bị đốt”, “bị mối xông”, “tác giả loại” nhưng dù không do những nguyên nhân ấy thì đây cũng là một sáng tác dựa trên cảm hứng của sự rối bời. -> Điên rồ.
– Mạch truyện không ngừng đứt gãy, từ đầu đến cuối không nổi một tuyến chung, toàn là những khối thù hình.
+ Tác giả sử dụng những từ như “đột nhiên đứt gãy”
+ sự so sánh “bị quét sạch khỏi giữa chừng trang giấy y như thể rơi vào một kẽ nứt nào đó của thời gian tác phẩm” → Thời gian trong tác phẩm xuất hiện không hợp lí.
+ Mất bố cục, thiếu mạch lạc, thiếu bao quát
→ Từ đây tác giả đánh giá các trang viết “chứng tỏ sự hụt hẫng của tư duy người viết, chứng tỏ cái vẻ lực bất tòng tâm của y”.
9. Theo bạn, “nguyên do” mà người kể chuyện cho rằng mình có có thể hiểu là gì?
Trả lời:
– Người kể chuyện đọc một cách ngẫu nhiên, theo một “lối tùy tiện” nhưng trong cái “lối tùy tiện ấy lại thể hiện được cuộc đời thực và không hề hư cấu của nhân vật Kiêm.
– Nguyên do người kể chuyện có thể hiểu được bản thảo của nhân vật Kiên là vì nhận thấy những ý tưởng của mình, những cảm giác của mình thậm chí cả những cảnh ngộ của mình nữa.
→ Tạo nên sự hòa đồng về tư tưởng, trở nên rất gần nhau. Thậm chí ngỡ quen nhân vật Kiên trong Chiến tranh
→ Những gì nhân vật Kiên viết đều là sự thực khốc được tái hiện trong chiến tranh, nó được chắp bút từ những kỉ niệm chân thật nên khi người kể chuyện hiểu được, anh ta phải là một người thấu hiểu và đồng cảm với những số phận trở về từ chiến tranh và phải chăng anh cũng là người từ chiến trường trở về.
10. Giữa người kể chuyện và Kiên có những điểm chung gì?
Trả lời:
– Chung một nỗi buồn, nỗi buồn chiến tranh mênh mang, nỗi buồn cao cả, cao hơn hạnh phúc và vượt trên đau khổ.
– Nhờ nỗi buồn mà thoát khỏi chiến tranh, thoát khỏi bị chôn vùi trong cảnh chém giết triền miên, trong cảnh khốn khổ của những tay súng… để bước trở lại con đường riêng của mỗi cuộc đời”.
– Dù cuộc đời “chẳng sung sướng gì và đầy tội lỗi” nhưng họ vẫn cho rằng đó “là cuộc đời đẹp đẽ nhất mà chúng tôi hi vọng”.
– Họ có chung một mong muốn là khát khao hòa bình.
11. Vì sao người kể chuyện lại xem dòng hồi tưởng của Kiên thể hiện “niềm cảm hứng, niềm lạc quan quay ngược về quá khứ”?
Trả lời:
– Kỉ niệm không bị quên lãng xói mòn, tâm hồn anh mãi mãi được sống trong trong mùa xuân của những tình cảm mà ngày nay đã mai một hoặc già cỗi và biến tướng: Kỉ niệm ấy trong cuộc sống hiện tại đã bị lãng quên nhưng Kiên vẫn giữ được và vẫn nhớ về nó.
– Anh sẽ được trở lại với tình yêu, tình bạn, tình đồng chí những tình cảm đã giúp chúng ta vượt qua muôn ngàn đau khổ của chiến tranh: Đối với người lính, đó là kỉ niệm đẹp, là kỉ niệm của một thời huy hoàng với những người đồng đội của mình.
– Anh vĩnh viễn được sống trong tháng ngày đau thương nhưng huy hoàng những tháng ngày bất hạnh nhưng chan chứa tình người
→ Kỉ niệm không bao giờ quên của những người lính, đó là niềm tự hào của những người đã hết mình vì đất nước.
* Sau khi đọc
Câu hỏi 1 (trang 24 sgk Ngữ Văn 12 Tập 1): Nêu ấn tượng ban đầu của bạn về nét khác biệt của đoạn trích này so với đoạn trích tiểu thuyết khác đã học.
Trả lời:
– Ấn tượng ban đầu về nét khác biệt của đoạn trích này so với các đoạn trích trong tiểu thuyết khác đó là:
+ Trong đoạn trích này, tập trung khắc họa nỗi đau và mất mát qua trải nghiệm cá nhân của nhân vật chính đó là nhân vật Kiên. Cảm xúc này thường được truyền đạt qua những chi tiết về cuộc sống hàng ngày, những mất mát cá nhân và sự sợ hãi trong chiến tranh.
+ Các điểm nhìn được triển khai từ quan điểm của nhân vật Kiên để kể câu chuyện.
+ Câu chuyện được tái hiện từ thực tại, ngược về quá khứ rồi lại quay trở về thực tại.
Câu hỏi 2 (trang 24 sgk Ngữ Văn 12 Tập 1): Tóm tắt nội dung từng phần của đoạn trích. Qua các nội dung đó, bạn hiểu thêm điều gì về yếu tố sự kiện vốn được xem là một vật liệu cơ bản dùng để xây dựng một tác phẩm truyện (trong đó có tiểu thuyết)?
Trả lời:
– Tóm tắt từng phần nội dung của đoạn trích:
+ Phần 1: Giữa một đêm mưa gió lạnh, những kí ức thời chiến của Kiên lại Hiện về, anh nhớ những người đồng đội, nhớ cảnh vật quen thuộc, nhớ về trận đánh ác liệt đã xóa tan tiểu đội anh,… anh giật mình lùi lại cửa sổ. Kí ức ấy khiến anh nảy ra ý tưởng cho tác phẩm của mình, ngày hôm ấy anh như người mất hồn, cắm cúi ngồi viết.
+ Phần 2: Những kí ức buồn ấy tái hiện giống như ánh sáng soi rọi cuộc đời tăm tối bấy lâu nay của Kiên, nó được rọi sáng trong luồng tâm tưởng ngược chiều của thời gian, anh tìm ra cuộc đời mới của chính mình.
+ Phần 3: Anh không hề cảm nhận được cơn gió thôi bên hồ nữa, anh đã chìm đắm trong hồi ức ngày xưa của mình, một loạt chuỗi hồi ức được tái hiện trong tâm tưởng của Kiên
+ Phần 4: Nhiều tháng và có lẽ nhiều năm trôi qua, do tác động của dòng kí ức nên tác phẩm của Kiên đang chấp bút phát triển theo chiều hướng không có trình tự, Kiên cũng không thể kiểm soát.
+ Phần 5: Sau đó Kiên từ bỏ khu phố, không ai biết anh đi đâu và cũng chẳng ai quan tâm trừ một người đàn bà câm, cô ấy giúp Kiên sắp xếp lại đống giấy lộn xộn và cất đi cho đến khi nhân vật tôi – người kể chuyện tìm ra và đọc.
+ Phần 6: Ban đầu đọc, nhân vật tôi không thể nào hiểu được, nó rất lộn xộn và thiếu bố cục cho đến khi anh ấy đọc hiểu theo trình tự ngẫu nhiên của mình. Anh thấy những gì Kiên viết đều xuất phát từ hiện thực, đó là những kỉ niệm của một người lính đã trải qua trong thời chiến. Lúc ấy anh thấy mình và Kiên có điểm chung, chung về một nỗi buồn chiến tranh. Nhưng đồng lời lúc đó anh mới thấy ngưỡng mộ nhân vật Kiên bởi Kiên đã dùng những kí ức quá khứ làm niềm lạc quan, niềm cảm hứng.
– Qua những nội dung này, yếu tố sự kiện vốn được xem là một vật liệu cơ bản dùng để xây dựng một tác phẩm truyện đó là những hành biến cố, kí ức hoặc tình huống mà nhân vật trải qua trong câu chuyện và chúng tạo nên cốt truyện, đưa ra những thách thức và tạo ra sự phát triển cho câu chuyện.
Câu hỏi 3 (trang 24 sgk Ngữ Văn 12 Tập 1): Trạng thái tâm lí thường trực của nhân vật Kiên là gì? Liệt kê những từ ngữ đã được tác giả sử dụng để miêu tả trạng thái tâm lí đó.
Trả lời:
– Trạng thái tâm lí thường trực của nhân vật Kiên trong “Nỗi buồn chiến tranh” thường chứa đựng những cảm xúc buồn bã, mất mát, cô đơn và tuyệt vọng, được tạo ra bởi những trải nghiệm đau thương trong cuộc chiến tranh.
– Những từ ngữ đã được tác giả sử dụng để miêu tả trạng thái tâm lí đó: “cô quạnh”, “âu sầu”, “ lực bất tòng tâm”…
Câu hỏi 4 (trang 24 sgk Ngữ Văn 12 Tập 1): Trong hồi ức của Kiên, chiến tranh được hiện lên với “khuôn mặt” như thế nào? Theo hiểu biết của bạn, đây có phải “khuôn mặt” duy nhất của chiến tranh không? Vì sao?
Trả lời:
– Trong hồi ức của Kiên, chiến tranh thường được hiện lên với một “khuôn mặt” đầy đau đớn, khó khăn và mất mát. ảnh tượng của chiến tranh thường là của một thế giới đầy bạo lực, cô đơn và tuyệt vọng, nơi mà những con người phải đối mặt với sự khốn khổ và mất mát hàng ngày.
– Đau buồn, mất mát có lẽ là “khuôn mặt” mà mọi người thường thấy, tuy nhiên nó không phải là “khuôn mặt” duy nhất, ta còn có thể thấy những “khuôn mặt” khác của chiến tranh như tinh thần đoàn kết và tình bạn cao cả vì dù chiến tranh đem lại nhiều mất mát và khó khăn nhưng cũng tạo ra những mối quan hệ đoàn kết và tình bạn mạnh mẽ giữa những người lính. Họ có thể sẵn sàng hi sinh vì đồng đội, dù sau này đất nước hòa bình, hình ảnh những người đồng đội vẫn in hằn trong tâm trí họ, những khoảnh khắc cùng nhau chiến đấu vẫn sẽ còn mãi.
Câu hỏi 5 (trang 24 sgk Ngữ Văn 12 Tập 1): Qua đoạn trích, bạn hiểu như thế nào về ý nghĩa của sự nhớ lại đối với tinh thần của một con người?
Trả lời:
– Sự nhớ lại trong đoạn trích không chỉ là việc đơn thuần tái hiện lại quá khứ mà còn mang theo một ý nghĩa sâu sắc về tinh thần con người và hành trình tìm kiếm ý nghĩa của cuộc sống.
+ Sự nhớ lại giúp cho con người tái hiện được kí ức, được sống trong những kỉ niệm huy hoàng thời quá khứ từ đó có thể nhận ra những giá trị, niềm tin và định hình bản thân mình giống như cách nhân vật Kiên dùng kí ức đau buồn làm nguồn động lực.
+ Sự nhớ lại giúp mở rộng và phong phú hóa trải nghiệm của con người. Những kí ức và hình ảnh từ quá khứ là nguồn cảm hứng và học hỏi không ngừng cho cuộc sống hiện tại và tương lai.
Câu hỏi 6 (trang 24 sgk Ngữ Văn 12 Tập 1): Người kể chuyện đã nêu những nhận xét gì về cuốn tiểu thuyết mà nhân vật Kiên đang viết dở? Nhận xét đó liên hệ tới đặc điểm nào của tiểu thuyết hiện đại?
Trả lời:
– “Là một sáng tác dựa trên nguồn cảm hứng chủ đạo của sự rối bời”
– “Mạch truyện không ngừng đứt gãy. Tác phẩm từ đầu đến cuối không hề có nổi một tuyến chung… như thể rơi vào một kẽ nứt nào đó của thời gian tác phẩm”.
– “Ta vẫn gọi đó là mất bố cục. Sự thiếu mạch lạc, thiếu bao quát…”
– Những nhận xét trên của người kể chuyện khiến ta liên hệ tới đặc điểm thể hiện nội dung đa dạng và bao quát một phạm vi hiện thực rất rộng của tiểu thuyết.
Câu hỏi 7 (trang 24 sgk Ngữ Văn 12 Tập 1): Trong đoạn trích, phần kể lại chuyện “Kiên bỏ đi” và tôi đọc bản thảo của Kiên góp phần soi tỏ được điều gì về bản chất và nỗi đau buồn của nhân vật chính, về việc viết tiểu thuyết.
Trả lời:
– Trong đoạn trích, phần kể lại chuyện “Kiên bỏ đi” và việc đọc bản thảo của Kiên, chúng ta có thể thấy rõ điều gì về bản chất và nỗi đau buồn của nhân vật chính, cũng như về quá trình viết tiểu thuyết của anh ta.
– Bản chất cũng như hoàn cảnh của nhân vật chính:
+ Kiên là một người lính đã trải qua những trận chiến đẫm máu và những mất mát đau thương trong cuộc chiến tranh.
+ Sự cô đơn và tuyệt vọng là điểm nhấn trong cuộc sống của Kiên sau chiến tranh.
+ Kiên cảm thấy mất hướng, mất niềm tin vào cuộc sống và không thể tìm thấy ý nghĩa trong môi trường xã hội sau chiến tranh.
– Nỗi buồn đau của nhân vật chính:
+ Kiên chứng kiến và trải qua nhiều khía cạnh của nỗi đau buồn trong cuộc chiến tranh, từ việc mất đi đồng đội đến sự phân biệt đối xử và cảm giác mất mát liên tục.
+ Nỗi đau buồn của Kiên không chỉ là cá nhân mà còn là một phần của cộng đồng người lính, là một phần của nỗi đau và mất mát lớn hơn của cả một quốc gia.
– Việc viết tiểu thuyết không chỉ là viết đơn thuần, nó còn có ý nghĩa sâu sắc đối với nhân vật:
+ Việc viết tiểu thuyết không chỉ là một cách để Kiên thể hiện và xử lý những cảm xúc và trải nghiệm cá nhân, mà còn là một phần của quá trình tự giải thoát và tự phục hồi của anh.
+ Bản thảo của Kiên không tuân theo trình tự, phản ánh sự rối ren và không ổn định trong tâm trạng của anh. Việc này cho thấy sự phức tạp và mâu thuẫn trong quá trình tái hiện lại và diễn đạt những kí ức và cảm xúc từ quá khứ.
→ Qua đoạn trích này, chúng ta thấy rằng bản chất và nỗi đau buồn của nhân vật Kiên là một phần của cảm xúc và trải nghiệm sâu sắc của người lính chiến tranh. Quá trình viết tiểu thuyết không chỉ là một cách để anh ta thể hiện nỗi đau và mất mát cá nhân, mà còn là một phần của quá trình hồi phục và tự thể hiện của bản thân anh ta.
Câu hỏi 8 (trang 24 sgk Ngữ Văn 12 Tập 1): Nêu nhận xét khái quát về sự ý thức của tác giả Bảo Ninh đối với việc lựa chọn hình thức phù hợp khi thể hiện vấn đề “nỗi buồn chiến tranh”
Trả lời:
– Nhà văn đã phản ánh sâu sắc thực tế, Bảo Ninh chọn lựa hình thức viết tác phẩm một cách rất chân thực. Ông không làm cho câu chuyện trở nên lãng mạn hóa hay lợi dụng các yếu tố hấp dẫn để thu hút độc giả, mà tập trung vào việc phản ánh lại những trải nghiệm thực tế của những người lính trong chiến tranh.
– Bảo Ninh hiểu rõ rằng “nỗi buồn chiến tranh” không chỉ đơn giản là một cảm xúc, mà là một hệ thống phức tạp của các cảm xúc, trải nghiệm và suy tư. Ông thể hiện điều này thông qua việc phân lớp và đa chiều hóa những nhân vật, sự kiện và cảm xúc trong tác phẩm.
– Bảo Ninh thể hiện sự tỉ mỉ và từng thấu trong việc miêu tả và phân tích nỗi đau và sự đau khổ của những người lính trong chiến tranh. Ông không tránh khỏi sự khó khăn, nhưng cố gắng đưa ra cái nhìn sâu sắc và tinh tế về tâm trạng và trạng thái tinh thần của con người trong hoàn cảnh khó khăn.
→ Bảo Ninh đã thể hiện sự ý thức rõ ràng và sâu sắc về việc lựa chọn hình thức phù hợp khi thể hiện vấn đề “nỗi buồn chiến tranh”. Ông đã xây dựng một tác phẩm chân thực và đầy sức mạnh, giúp độc giả hiểu rõ hơn về những khía cạnh phức tạp và đau đớn của cuộc chiến tranh từ góc nhìn của những người lính.
* Kết nối đọc – viết
Viết đoạn văn (khoảng 150 chữ) trình bày cảm nhận của bạn về sự lựa chọn của nhân vật Kiên: nhớ và viết để được phục sinh về tinh thần.
Trả lời:
Trong tác phẩm “Nỗi buồn chiến tranh” của nhà văn Bảo Ninh, nhân vật Kiên được xây dựng là một nhân vật đã từng tham gia chiến tranh nên tâm lí cũng như tinh thần của Kiên đã bị ám ảnh bởi những kí ức đau thương của chiến tranh. Bởi vậy khi nhớ về hình ảnh ấy anh lại bị những dòng kí ức bủa vây và cuốn đi theo mạch kí ức đó. Những lúc như vậy, anh lại ngồi viết, nhưng cách viết của anh đang nương theo những dòng kí ức ấy và câu từ trong bản thảo của anh lộn xộn, không có trình tự, phải chăng Kiên đã rơi vào nỗi bi kịch tinh thần và không thể dứt khỏi kí ức đau buồn chiến tranh. Nhưng hãy nhìn theo một hướng khác, Kiên đã có sự lựa chọn của riêng mình, đó là “nhớ và viết để được phục sinh về tinh thần”. Khi chúng ta nhớ lại những trải nghiệm, chúng ta không chỉ ghi nhận một phần của quá khứ mà còn tạo ra một liên kết với nó. Qua việc nhớ và viết, Kiên có thể “phục sinh” tinh thần bằng cách tái tạo lại những trải nghiệm, cảm xúc và ý nghĩa của cuộc sống. Việc này giúp chúng ta không chỉ đối diện với những thách thức mà còn tìm ra những ý nghĩa sâu sắc và hướng đi mới trong cuộc sống. Với hoàn cảnh của nhân vật Kiên, anh ta không thể dứt khỏi kí ức chiến tranh, anh ta khó hòa nhập với cộng đồng nhưng có lẽ, việc nhớ và viết chính là phương pháp trị liệu tốt nhất để anh có thể tìm thấy sự bình an trong tâm hồn, anh có thể gặp lại đồng đội đã hi sinh, có thể nhớ lại kí ức tươi đẹp và có lẽ, đó là lựa chọn phù hợp với Kiên.
Xem thêm các bài soạn văn lớp 12 Kết nối tri thức hay, chi tiết khác:
Xuân Tóc Đỏ cứu quốc (Trích Số đỏ – Vũ Trọng Phụng)
Nỗi buồn chiến tranh (Trích – Bảo Ninh)
Thực hành tiếng Việt: Biện pháp tu từ nói mỉa, nghịch ngữ: đặc điểm và tác dụng
Viết bài văn nghị luận so sánh, đánh giá hai tác phẩm truyện
Trình bày kết quả so sánh, đánh giá hai tác phẩm truyện
Củng cố, mở rộng trang 36