Câu hỏi: Đọc đoạn thơ sau đây và trả lời câu hỏi: TÔI LÀM THƠ VỀ NHỮNG ĐIỀU BÌNH DỊ Tôi không làm thơ về Corona Đó là loài virus giống như lũ người mang linh hồn ác … [Đọc thêm...] vềĐọc đoạn thơ sau đây và trả lời câu hỏi: TÔI LÀM THƠ VỀ NHỮNG ĐIỀU BÌNH DỊ Tôi không làm thơ về Corona Đó là loài virus giống như lũ người mang linh hồn ác quỷ. Tôi làm thơ về Đất Nước tôi Một Đất Nước của những điều kỳ lạ Một Đất Nước của những điều kỳ diệu Trong chiến tranh Trong đói nghèo Trong cuồng phong của thiên tai Trong bão giông của dịch bệnh Trong nắng trong mưa Vẫn ngát hương nở triệu triệu loài hoa Vẫn thắm tươi triệu triệu trái tim hồng Tôi không nói về những kẻ đi lây truyền Corona Đó là lũ gián và chuột sống dưới cống rãnh để gieo rắc dịch bệnh. Tôi làm thơ về Nhân dân tôi Nhân dân tôi với đủ công đủ việc Nhân dân tôi với đủ mức sống giàu nghèo Nhân dân tôi không thích nói nhiều Nhân dân tôi không hay than thở Không ưa trách móc hay phân bua Nhân dân tôi hành động Bằng tình yêu thương Bằng trách nhiệm Bằng sự sẻ chia và đùm bọc Với đồng bào Với cả thế giới nhân loài Tôi không làm thơ về những thiên đường trong ảo vọng Đó là nơi của những kẻ không có cội nguồn tìm đến với giấc mơ trong cơn hoảng loạn. Tôi làm thơ về Quê hương tôi Quê hương tôi là khắp cả mọi miền trên dải đất hình CHỮ ÉT Quê hương tôi là những sông núi ao hồ đã từng ngập tràn bom đạn. Nhưng màu mỡ ân tình Lấp lánh niềm tin Căng đầy nhựa sống Sôi trào khát vọng Thấm đẫm ân tình Và luôn rộng mở những tấm lòng bao dung. … Thầy Nguyễn Ngọc Dũng – GV trường THPT Đào Duy Từ – Thanh Hóa Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ trên?
Thi Online Phương thức biểu đạt
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:Tôi có đọc bài phỏng vấn Ngô Thị Giáng Uyên, tác giả cuốn sách được nhiều bạn trẻ yêu thích “Ngón tay mình còn thơm mùi oải hương”. Trong đó cô kể rằng khi đi xin việc ởcông ti Unilever, có người hỏi nếu tuyển vào không làm marketing mà làm sales thì có đồng ý không. Uyên nói có. Nhà tuyển dụng rất ngạc nhiên bởi hầu hết những người được hỏi câu này đều trả lời không. “Tại sao phỏng vấn marketing mà lại làm sales?”. Uyên trả lời: “Tại vì tôi biết, nếu làm sales một thời gian thì bộ phận marketing sẽ muốn đưa tôi qua đó, nhưng đã quá muộn vì sales không đồng ý cho tôi đi.”Chi tiết này khiến tôi nhớ đến câu chuyện về diễn viên Trần Hiểu Húc. Khi đó cô đến xin thử vai Lâm Đại Ngọc, đạo diễn Vương Phù Lâm đã đề nghị cô đóng vai khác. Hiểu Húc lắc đầu “Tôi chính là Lâm Đại Ngọc, nếu ông để tôi đóng vai khác, khán giả sẽ nói rằng Lâm Đại Ngọc đang đóng vai một người khác.” Đâu là điều giống nhau giữa họ? Đó chính là sự tự tin. Và tôi cho rằng, họ thành công là vì họ tự tin.Có thể bạn sẽ nói: “Họ tự tin là điều dễ hiểu. Vì họ tài năng, thông minh, xinh đẹp. Còn tôi, tôi đâu có gì để mà tự tin”. Tôi không cho là vậy. Lòng tự tin thực sự không bắt đầu từ gia thế, tài năng, dung mạo … mà nó bắt đầu từ bên trong bạn, từ sự hiểu mình. Biết mình có nghĩa là biết điều này: Dù bạn là ai thì bạn cũng luôn có trong mình những giá trị nhất định.(Theo Phạm Lữ Ân – Nếu biết trăm năm là hữu hạn, NXB Hội Nhà văn, 2012)Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản trên?
Câu hỏi: Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:Tôi có đọc bài phỏng vấn Ngô Thị Giáng Uyên, tác giả cuốn sách được nhiều bạn trẻ yêu thích “Ngón tay mình còn thơm mùi … [Đọc thêm...] vềĐọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:Tôi có đọc bài phỏng vấn Ngô Thị Giáng Uyên, tác giả cuốn sách được nhiều bạn trẻ yêu thích “Ngón tay mình còn thơm mùi oải hương”. Trong đó cô kể rằng khi đi xin việc ởcông ti Unilever, có người hỏi nếu tuyển vào không làm marketing mà làm sales thì có đồng ý không. Uyên nói có. Nhà tuyển dụng rất ngạc nhiên bởi hầu hết những người được hỏi câu này đều trả lời không. “Tại sao phỏng vấn marketing mà lại làm sales?”. Uyên trả lời: “Tại vì tôi biết, nếu làm sales một thời gian thì bộ phận marketing sẽ muốn đưa tôi qua đó, nhưng đã quá muộn vì sales không đồng ý cho tôi đi.”Chi tiết này khiến tôi nhớ đến câu chuyện về diễn viên Trần Hiểu Húc. Khi đó cô đến xin thử vai Lâm Đại Ngọc, đạo diễn Vương Phù Lâm đã đề nghị cô đóng vai khác. Hiểu Húc lắc đầu “Tôi chính là Lâm Đại Ngọc, nếu ông để tôi đóng vai khác, khán giả sẽ nói rằng Lâm Đại Ngọc đang đóng vai một người khác.” Đâu là điều giống nhau giữa họ? Đó chính là sự tự tin. Và tôi cho rằng, họ thành công là vì họ tự tin.Có thể bạn sẽ nói: “Họ tự tin là điều dễ hiểu. Vì họ tài năng, thông minh, xinh đẹp. Còn tôi, tôi đâu có gì để mà tự tin”. Tôi không cho là vậy. Lòng tự tin thực sự không bắt đầu từ gia thế, tài năng, dung mạo … mà nó bắt đầu từ bên trong bạn, từ sự hiểu mình. Biết mình có nghĩa là biết điều này: Dù bạn là ai thì bạn cũng luôn có trong mình những giá trị nhất định.(Theo Phạm Lữ Ân – Nếu biết trăm năm là hữu hạn, NXB Hội Nhà văn, 2012)Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản trên?
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi:“…Tiếng nói là người bảo vệ quý báu nhất nền độc lập của các dân tộc, là yếu tố quan trọng nhất giúp giải phóng các dân tộc bị thống trị. Nếu người An Nam hãnh diện giữ gìn tiếng nói của mình và ra sức làm cho tiếng nói ấy phong phú hơn để có khả năng phổ biến tại An Nam các học thuyết đạo đức và khoa học của Châu Âu, việc giải phóng các dân tộc An Nam chỉ còn là vấn đề thời gian. Bất cứ người An Nam nào vứt bỏ tiếng nói của mình, thì cũng đương nhiên khước từ hi vọng giải phóng giống nồi. […] Vì thế, đối với người An Nam chúng ta, chối từ tiếng mẹ đẻ đồng nghĩa với chối sự tự do của mình…”(Nguyễn An Ninh, Tiếng mẹ đẻ – nguồn giải phóng các dân tộc bị áp bức, Theo SGK Ngữ Văn 11, tập hai, NXB Giáo dục, 2014, tr.90)Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích?
Câu hỏi: Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi:“…Tiếng nói là người bảo vệ quý báu nhất nền độc lập của các dân tộc, là yếu tố quan trọng nhất giúp giải phóng các … [Đọc thêm...] vềĐọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi:“…Tiếng nói là người bảo vệ quý báu nhất nền độc lập của các dân tộc, là yếu tố quan trọng nhất giúp giải phóng các dân tộc bị thống trị. Nếu người An Nam hãnh diện giữ gìn tiếng nói của mình và ra sức làm cho tiếng nói ấy phong phú hơn để có khả năng phổ biến tại An Nam các học thuyết đạo đức và khoa học của Châu Âu, việc giải phóng các dân tộc An Nam chỉ còn là vấn đề thời gian. Bất cứ người An Nam nào vứt bỏ tiếng nói của mình, thì cũng đương nhiên khước từ hi vọng giải phóng giống nồi. […] Vì thế, đối với người An Nam chúng ta, chối từ tiếng mẹ đẻ đồng nghĩa với chối sự tự do của mình…”(Nguyễn An Ninh, Tiếng mẹ đẻ – nguồn giải phóng các dân tộc bị áp bức, Theo SGK Ngữ Văn 11, tập hai, NXB Giáo dục, 2014, tr.90)Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích?
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi: Nếu chọn loài cây Việt tiêu biểu nhất, đó hẳn phải là cây tre. Nếu chọn loài hoa Việt tiêu biểu nhất, đó hẳn là hoa sen. Nếu chọn trang phục Việt tiêu biểu nhất, đó hẳn là chiếc áo dài. Nếu chọn nhạc khí Việt tiêu biểu nhất, đó hẳn là cây đàn bầu… Cũng như thế, nếu chọn trong nền thơ ca phong phú của ta một thể thơ làm đại diện dự cuộc giao lưu thơ toàn cầu, hẳn đó phải là Lục bát. Nếu tâm hồn một dân tộc thường gửi trọn vào thi ca của dân tộc mình, thì lục bát là thể thơ mà phần hồn của dân Việt đã nương náu ở đó nhiều nhất, sâu nhất. Có thể nói, người Việt sống trong bầu thi quyển lục bát. Dân ta nói vần nói vè chủ yếu bằng lục bát. Dân ta đối đáp giao duyên, than thân trách phận, tranh đấu tuyên truyền chủ yếu bằng lục bát. Và dân ta hát ru các thế hệ, truyền nguồn sữa tinh thần của giống nòi cho lớp lớp cháu con cũng chủ yếu bằng lục bát… Lục bát là phương tiện phổ dụng để người Việt giải toả tâm sự, kí thác tâm trạng, thăng hoa tâm hồn. Gắn với tiếng Việt, gắn với hồn Việt, thơ lục bát đã thuộc về bản sắc dân tộc này. Trong thời buổi hội nhập, toàn cầu hoá hiện nay, dường như đang có hai thái độ trái ngược đối với lục bát. Lắm kẻ thờ ơ, hoài nghi khả năng của lục bát. Họ thành kiến rằng lục bát là thể thơ quá gò bó về vần luật, về thanh luật, về tiết tấu; nó đơn điệu, nó bằngphẳng, quê mùa (…) Nhiều người đã nhận thấy ở lục bát những ưu thế không thể thơ nào có được. Họ đã tìm về lục bát (…) Đọc thơ lục bát thế kỉ qua, có thể thấy rõ rệt, càng về sau, dáng điệu lục bát càng trẻ trung, hơi thở lục bát càng hiện đại hơn so với hồi đầu. Điều đó là bằng chứng khẳng định lục bát vẫn trường tồn, lục bát vẫn gắn bó máu thịtvới tâm hồn Việt trên con đường hiện đại. Chừng nào tre còn xanh, sen còn ngát, chừng nào tà áo dài còn tha thướt, tiếng đàn bầu còn ngân nga, chừng ấy những điệu lục bát vẫn tiếp tục sinh sôi trên xứ sở này. Chu Văn Sơn Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên?
Đọc bài thơ sau đây và trả lời câu hỏi:Ta xin đón các con về nướcTuy có nghèo nhưng không thiếu bữa cơmCũng chẳng phải đâu một đế quốc siêu cường Nhưng ta biết yêu con và bảo vệ.Tình thương của ta chính là công lýĐạo tồn vong chính là sự yêu thươngChẳng may có khi con lỡ lạc bước đườngThì Tổ quốc không bao giờ chối bỏ.Những ngày này là những ngày gian khóCon lầm than nơi Vũ Hán hoang tànNhững cánh quạ đen nghi ngút trăm ngànBao chết chóc dâng thành tử khí.Ta trăn trở không cần suy nghĩCứu các con về là bổn phận của taLà tình nghĩa được truyền trao từ thuở ông cha"Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ"Đoàn phi hành gia từ đất nước mình – bé nhỏBay lên bầu trời để đón các con quaGiọt nước mắt rơi như vạn giọt lệ hoaSung sướng nhất là trở về đất mẹ.Dù cho các con đôi khi không được khỏeCũng có thể mang mầm bệnh trong ngườiNhưng cả nước mình hạnh phúc con ơiTình dân tộc lớn hơn lòng sợ hãi.Ta sẽ giữ các con ở lạiTrong những nơi trên tổ quốc an toànBao nhiêu đứa con của ta – là lính tráng đều ngoanNhường chỗ cho các con rồi vào rừng ngủ tạm.Lo trưa tối rồi lo bữa sángLúc nguy nan có dân tộc đây rồiBệnh tật chẳng là gì đâu các con ơiChúng ta cứ yêu thương là qua hết…Con có còn yêu nước Việt?Hương MaiXác định phương thức biểu đạt chính của bài thơ trên?
Câu hỏi: Đọc bài thơ sau đây và trả lời câu hỏi:Ta xin đón các con về nướcTuy có nghèo nhưng không thiếu bữa cơmCũng chẳng phải đâu một đế quốc siêu cường Nhưng ta … [Đọc thêm...] vềĐọc bài thơ sau đây và trả lời câu hỏi:Ta xin đón các con về nướcTuy có nghèo nhưng không thiếu bữa cơmCũng chẳng phải đâu một đế quốc siêu cường Nhưng ta biết yêu con và bảo vệ.Tình thương của ta chính là công lýĐạo tồn vong chính là sự yêu thươngChẳng may có khi con lỡ lạc bước đườngThì Tổ quốc không bao giờ chối bỏ.Những ngày này là những ngày gian khóCon lầm than nơi Vũ Hán hoang tànNhững cánh quạ đen nghi ngút trăm ngànBao chết chóc dâng thành tử khí.Ta trăn trở không cần suy nghĩCứu các con về là bổn phận của taLà tình nghĩa được truyền trao từ thuở ông cha"Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ"Đoàn phi hành gia từ đất nước mình – bé nhỏBay lên bầu trời để đón các con quaGiọt nước mắt rơi như vạn giọt lệ hoaSung sướng nhất là trở về đất mẹ.Dù cho các con đôi khi không được khỏeCũng có thể mang mầm bệnh trong ngườiNhưng cả nước mình hạnh phúc con ơiTình dân tộc lớn hơn lòng sợ hãi.Ta sẽ giữ các con ở lạiTrong những nơi trên tổ quốc an toànBao nhiêu đứa con của ta – là lính tráng đều ngoanNhường chỗ cho các con rồi vào rừng ngủ tạm.Lo trưa tối rồi lo bữa sángLúc nguy nan có dân tộc đây rồiBệnh tật chẳng là gì đâu các con ơiChúng ta cứ yêu thương là qua hết…Con có còn yêu nước Việt?Hương MaiXác định phương thức biểu đạt chính của bài thơ trên?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi: Xin cho lá mùa xuân xanh trên rừng hoạn nạn Xin cho những bàn chân hãy nối trên tật nguyền Xin cho mặt đường lặng lẽ đêm đêm Xin cho bầu trời rộn tiếng chim muông Và còn bao cánh đồng đang chờ lúa mới lên thơm Xin thêm những bàn tay dưới đôi vai nhiều người Xin chút nắng về soi trên mắt không còn ngày Xin vui cùng màu gạch ngói tươi Quê hương hẹn hò chuyện cất xây Và xin những sớm mai đàn em thơ đứng cười tương lai một ngày thật mới Xin ôi những mùa xuân xanh cho lòng tuyệt vọng Xin cây trái mọc ngon cho kiếp dân nhục nhằn Xin cho trường học mở lớp đêm đêm Xin cho ngục tù thành những công viên Và xin cho đứng gần một đời sống không mang thù hận Xin chim én mùa xuân hãy hát chung một lời Cho xương máu Việt Nam có phút giây phục hồi Trên đất ngậm ngùi thành những nương khoai Trâu ra ruộng đồng cày luống tương lai Ðường làng xưa có người những chiều gồng gánh yên vui Xin cho những dòng sông cá nhấp nhô đầy thuyền Cho những chuyến đò ngang những sớm mai rộn ràng Quê hương đền bù từng vết thương Ðôi tay cuộc tình vòng ấm êm Từ trong những xóm thôn bà mẹ quê đứng nhìn đêm đêm nhà nhà đèn sáng Xin cho mắt nhìn quen những đóa sen nụ hồng Xin cho những buồng tim máu đã qua bình thường Xin cho học lại từng tiếng yêu thương Xin cho mọi người nhìn mắt anh em Và xin thêm những ngày tìm hạnh phúc mai đây làm người. Xuân nguyện – Trịnh Công Sơn Xác định các phương thức biểu đạt của đoạn văn bản trên?
Câu hỏi: Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi: Xin cho lá mùa xuân xanh trên rừng hoạn nạn Xin cho những bàn chân hãy nối trên tật nguyền Xin cho mặt đường lặng lẽ … [Đọc thêm...] vềĐọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi: Xin cho lá mùa xuân xanh trên rừng hoạn nạn Xin cho những bàn chân hãy nối trên tật nguyền Xin cho mặt đường lặng lẽ đêm đêm Xin cho bầu trời rộn tiếng chim muông Và còn bao cánh đồng đang chờ lúa mới lên thơm Xin thêm những bàn tay dưới đôi vai nhiều người Xin chút nắng về soi trên mắt không còn ngày Xin vui cùng màu gạch ngói tươi Quê hương hẹn hò chuyện cất xây Và xin những sớm mai đàn em thơ đứng cười tương lai một ngày thật mới Xin ôi những mùa xuân xanh cho lòng tuyệt vọng Xin cây trái mọc ngon cho kiếp dân nhục nhằn Xin cho trường học mở lớp đêm đêm Xin cho ngục tù thành những công viên Và xin cho đứng gần một đời sống không mang thù hận Xin chim én mùa xuân hãy hát chung một lời Cho xương máu Việt Nam có phút giây phục hồi Trên đất ngậm ngùi thành những nương khoai Trâu ra ruộng đồng cày luống tương lai Ðường làng xưa có người những chiều gồng gánh yên vui Xin cho những dòng sông cá nhấp nhô đầy thuyền Cho những chuyến đò ngang những sớm mai rộn ràng Quê hương đền bù từng vết thương Ðôi tay cuộc tình vòng ấm êm Từ trong những xóm thôn bà mẹ quê đứng nhìn đêm đêm nhà nhà đèn sáng Xin cho mắt nhìn quen những đóa sen nụ hồng Xin cho những buồng tim máu đã qua bình thường Xin cho học lại từng tiếng yêu thương Xin cho mọi người nhìn mắt anh em Và xin thêm những ngày tìm hạnh phúc mai đây làm người. Xuân nguyện – Trịnh Công Sơn Xác định các phương thức biểu đạt của đoạn văn bản trên?
Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu:“Hạnh phúc Là sự bình yên sau những trận bom rền Là qua trận sốt rét rừng Đồng đội không người nào nằm lại Là những lời hẹn hò bên nhau mãi mãi Là lửa cháy na pan không thiêu chảy tiếng cười… Hạnh phúc Là khi những người lính trở về Chống nạng run run ngã vào vòng tay mẹNhận ra mình hãy còn thơ bé Òa khóc một lần cho thỏa những ước ao….” (Khúc vĩ thanh sau cuộc chiến – Chu Thị Thơm)Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ trên?
Câu hỏi: Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu:“Hạnh phúc Là sự bình yên sau những trận bom rền Là qua trận sốt rét rừng Đồng đội không người nào nằm lại Là những … [Đọc thêm...] vềĐọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu:“Hạnh phúc Là sự bình yên sau những trận bom rền Là qua trận sốt rét rừng Đồng đội không người nào nằm lại Là những lời hẹn hò bên nhau mãi mãi Là lửa cháy na pan không thiêu chảy tiếng cười… Hạnh phúc Là khi những người lính trở về Chống nạng run run ngã vào vòng tay mẹNhận ra mình hãy còn thơ bé Òa khóc một lần cho thỏa những ước ao….” (Khúc vĩ thanh sau cuộc chiến – Chu Thị Thơm)Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ trên?
Đọc bài thơ sau đây và trả lời câu hỏi:Tôi hỏi đất: – Đất sống với nhau như thế nào?- Chúng tôi tôn cao nhau.Tôi hỏi nước: – Nước sống với nhau như thế nào?- Chúng tôi làm đầy nhau.Tôi hỏi cỏ: – Cỏ sống với nhau như thế nào?- Chúng tôi đan vào nhau làm nên những chân trời.Tôi hỏi người: – Người sống với nhau như thế nào?Tôi hỏi người: – Người sống với nhau như thế nào?Tôi hỏi người: – Người sống với nhau như thế nào?(Hỏi – Hữu Thỉnh)Chỉ ra những phương thức biểu đạt được sử dụng trong văn bản trên?
Câu hỏi: Đọc bài thơ sau đây và trả lời câu hỏi:Tôi hỏi đất: - Đất sống với nhau như thế nào?- Chúng tôi tôn cao nhau.Tôi hỏi nước: - Nước sống với nhau như thế nào?- … [Đọc thêm...] vềĐọc bài thơ sau đây và trả lời câu hỏi:Tôi hỏi đất: – Đất sống với nhau như thế nào?- Chúng tôi tôn cao nhau.Tôi hỏi nước: – Nước sống với nhau như thế nào?- Chúng tôi làm đầy nhau.Tôi hỏi cỏ: – Cỏ sống với nhau như thế nào?- Chúng tôi đan vào nhau làm nên những chân trời.Tôi hỏi người: – Người sống với nhau như thế nào?Tôi hỏi người: – Người sống với nhau như thế nào?Tôi hỏi người: – Người sống với nhau như thế nào?(Hỏi – Hữu Thỉnh)Chỉ ra những phương thức biểu đạt được sử dụng trong văn bản trên?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:Thuở xưa, có một chàng thanh niên ở đất nước Hy Lạp mắc căn bệnh hiểm nghèo. Biết mình không còn sống được bao lâu nữa, anh xung phong gia nhập quân đội lúc đó đang bước vào trận chiến khốc liệt với kẻ thù. Với hy vọng được hy sinh anh dũng trên chiến trường, anh ta đã chiến đấu hết mình, không ngại phơi mình trước làn tên mũi đạn của kẻ thù và không mảy may lo cho mạng sống của mình. Cuối cùng, khi kẻ thù bị đánh bại, anh ta vẫn còn sống! Vô cùng cảm phục trước sự dũng cảm, can trường của người lính nọ đã góp phần không nhỏ tạo nên chiến thắng ấy, vị tướng quyết định thăng chức và trao tặng cho anh huân chương danh dự cao quý nhất cho lòng dũng cảm.Song, đến ngày trao huân chương, anh ta trông rất u buồn. Ngạc nhiên, vị tướng hỏi lý do và được biết về căn bệnh nguy hiểm mà anh ta đang phải gánh chịu. Làm sao ông lại có thể để cho người lính dũng cảm của mình phải chết! Vị tướng đã tìm vị lương y giỏi nhất nước về trị bệnh cho anh ta. Căn bệnh chết người cuối cùng đã được chữa khỏi.Nhưng, từ đó trở đi người ta thấy người lính can trường một thời đã không còn xuất hiện nơi tuyến đầu vất vả hiểm nguy nữa! Anh luôn tìm các né tránh mọi khó khăn và cố gắng bằng mọi cách để bảo vệ mạng sống cuả mình thay vì đương đầu với thử thách.Về sau có dịp gặp lại, vị tướng đã nói với người lính nọ một câu: "Giờ đây, anh mới thực sự là chết hẳn rồi".(Trích “Con đường phía trước” – Hạt giống tâm hồn – First New)Xác định phương thức biểu đạt chính trong văn bản trên?
Câu hỏi: Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:Thuở xưa, có một chàng thanh niên ở đất nước Hy Lạp mắc căn bệnh hiểm nghèo. Biết mình không còn sống được bao lâu nữa, … [Đọc thêm...] vềĐọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:Thuở xưa, có một chàng thanh niên ở đất nước Hy Lạp mắc căn bệnh hiểm nghèo. Biết mình không còn sống được bao lâu nữa, anh xung phong gia nhập quân đội lúc đó đang bước vào trận chiến khốc liệt với kẻ thù. Với hy vọng được hy sinh anh dũng trên chiến trường, anh ta đã chiến đấu hết mình, không ngại phơi mình trước làn tên mũi đạn của kẻ thù và không mảy may lo cho mạng sống của mình. Cuối cùng, khi kẻ thù bị đánh bại, anh ta vẫn còn sống! Vô cùng cảm phục trước sự dũng cảm, can trường của người lính nọ đã góp phần không nhỏ tạo nên chiến thắng ấy, vị tướng quyết định thăng chức và trao tặng cho anh huân chương danh dự cao quý nhất cho lòng dũng cảm.Song, đến ngày trao huân chương, anh ta trông rất u buồn. Ngạc nhiên, vị tướng hỏi lý do và được biết về căn bệnh nguy hiểm mà anh ta đang phải gánh chịu. Làm sao ông lại có thể để cho người lính dũng cảm của mình phải chết! Vị tướng đã tìm vị lương y giỏi nhất nước về trị bệnh cho anh ta. Căn bệnh chết người cuối cùng đã được chữa khỏi.Nhưng, từ đó trở đi người ta thấy người lính can trường một thời đã không còn xuất hiện nơi tuyến đầu vất vả hiểm nguy nữa! Anh luôn tìm các né tránh mọi khó khăn và cố gắng bằng mọi cách để bảo vệ mạng sống cuả mình thay vì đương đầu với thử thách.Về sau có dịp gặp lại, vị tướng đã nói với người lính nọ một câu: "Giờ đây, anh mới thực sự là chết hẳn rồi".(Trích “Con đường phía trước” – Hạt giống tâm hồn – First New)Xác định phương thức biểu đạt chính trong văn bản trên?
Đọc đoạn văn bản sau đây và trả lời câu hỏi: Có một cậu bé muốn được gặp Thần Hạnh Phúc. Cậu bé nhét quần áo vào một chiếc balô bé xíu, cùng một hộp bánh quy và một lon nước ngọt rồi lên đường. Đi được qua ba khu phố, cậu bé bỗng nhìn thấy một cụ già. Cụ ngồi trong công viên, nhìn chăm chăm lũ chim bồ câu. Trông bà cụ có vẻ buồn và xanh xao… Cậu bé lại gần bà cụ, lấy hộp bánh và lon nước ngọt trong balô ra mời. Bà cụ lúc đầu hơi ngại ngần, nhưng rồi bà cũng nhận lấy những chiếc bánh và mỉm cười. Nụ cười của bà ấm áp tới mức làm cho cậu bé không thể không vui vẻ theo… Họ ngồi trong công viên cả buổi chiều, ngắm cảnh và mỉm cười, nhưng không ai nói lời nào… Trời gần tối, cậu bé thấy mình bắt đầu mệt mỏi và phải ra về. Bà cụ ôm lấy cậu bé trước khi cậu rời khỏi công viên. Một nụ cười tươi thay cho lời chào tạm biệt… Khi cậu bé về đến nhà, bà mẹ rất ngạc nhiên khi nhìn thấy khuôn mặt cậu bé sáng bừng. – Con có chuyện gì mừng rỡ thế? – Bà mẹ hỏi cậu bé – Hôm nay con đã tìm được Thần Hạnh Phúc. Con còn ăn trưa với bà ấy nữa! – Cậu bé hào hứng đáp. Cũng trong lúc đó, bà cụ trở về nhà. Con trai bà ra mở cửa và hỏi: – Mẹ ơi, hôm nay trông mẹ có vẻ vui??? – Trưa nay mẹ đã ăn bánh với Thần Hạnh Phúc. Con biết không, vị thần này trẻ hơn mẹ tưởng rất nhiều… (Nguồn: https://baotayninh.vn/suy-ngam-than-hanh-phuc-a38348.html) Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản trên?
Câu hỏi: Đọc đoạn văn bản sau đây và trả lời câu hỏi: Có một cậu bé muốn được gặp Thần Hạnh Phúc. Cậu bé nhét quần áo vào một chiếc balô bé xíu, cùng một hộp bánh quy … [Đọc thêm...] vềĐọc đoạn văn bản sau đây và trả lời câu hỏi: Có một cậu bé muốn được gặp Thần Hạnh Phúc. Cậu bé nhét quần áo vào một chiếc balô bé xíu, cùng một hộp bánh quy và một lon nước ngọt rồi lên đường. Đi được qua ba khu phố, cậu bé bỗng nhìn thấy một cụ già. Cụ ngồi trong công viên, nhìn chăm chăm lũ chim bồ câu. Trông bà cụ có vẻ buồn và xanh xao… Cậu bé lại gần bà cụ, lấy hộp bánh và lon nước ngọt trong balô ra mời. Bà cụ lúc đầu hơi ngại ngần, nhưng rồi bà cũng nhận lấy những chiếc bánh và mỉm cười. Nụ cười của bà ấm áp tới mức làm cho cậu bé không thể không vui vẻ theo… Họ ngồi trong công viên cả buổi chiều, ngắm cảnh và mỉm cười, nhưng không ai nói lời nào… Trời gần tối, cậu bé thấy mình bắt đầu mệt mỏi và phải ra về. Bà cụ ôm lấy cậu bé trước khi cậu rời khỏi công viên. Một nụ cười tươi thay cho lời chào tạm biệt… Khi cậu bé về đến nhà, bà mẹ rất ngạc nhiên khi nhìn thấy khuôn mặt cậu bé sáng bừng. – Con có chuyện gì mừng rỡ thế? – Bà mẹ hỏi cậu bé – Hôm nay con đã tìm được Thần Hạnh Phúc. Con còn ăn trưa với bà ấy nữa! – Cậu bé hào hứng đáp. Cũng trong lúc đó, bà cụ trở về nhà. Con trai bà ra mở cửa và hỏi: – Mẹ ơi, hôm nay trông mẹ có vẻ vui??? – Trưa nay mẹ đã ăn bánh với Thần Hạnh Phúc. Con biết không, vị thần này trẻ hơn mẹ tưởng rất nhiều… (Nguồn: https://baotayninh.vn/suy-ngam-than-hanh-phuc-a38348.html) Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản trên?