1. Dàn ý nghị luận về câu nói của Mác: “Hạnh phúc là đấu tranh”
a. Mở bài
– Giới thiệu vấn đề cần nghị luận.
– Dẫn câu nói: “Hạnh phúc là đấu tranh”.
b. Thân bài
Giải thích hạnh phúc là gì?
– Hạnh phúc là một trạng thái cảm xúc tích cực của con người, có được khi họ có được niềm vui, thỏa mãn từ một việc gì đó.
– Hạnh phúc là điều ai cũng mong muốn có được trong cuộc sống.
– Không có một định nghĩa rõ ràng nào cho việc hạnh phúc cụ thể là gì. Với mỗi giai đoạn lịch sử, với mỗi cá nhân lại có những định nghĩa hạnh phúc của riêng mình.
– Mọi ước mơ về hạnh phúc đều đáng được trân trọng miễn là nó không dựa trên sự đố kị, mưu mô.
Biểu hiện của hạnh phúc:
– Hạnh phúc có thể bắt nguồn từ những điều lớn lao: giải phóng dân tộc, xây dựng tổ quốc, đưa đất nước sánh vai với bạn bè năm châu,…
– Hạnh phúc có thể đến từ những điều nhỏ bé, giản dị: được thấy nụ cười của mẹ, được điểm cao trong môn học, được thấy nụ hoa hồng xinh xắn nở rộ trước hiên nhà,…
– Dù bằng cách nào, hạnh phúc của một người cũng rất đáng trân trọng.
Ý nghĩa của hạnh phúc:
– Thỏa mãn nhu cầu tinh thần của bản thân, làm cuộc sống trở nên vui vẻ hơn.
– Tạo cảm giác yêu đời, yêu cuộc sống.
– Tạo động lực để vượt qua những thách thức, mệt mỏi khó khăn và đạt được những niềm hạnh phúc mà bản thân khao khát.
– Khiến nhìn cuộc sống một cách tích cực.
Bài học:
– Bài học nhận thức:
+ Luôn mở rộng cửa trái tim để đón nhận những điều tốt đẹp.
+ Xác lập được cho bản thân mục tiêu hạnh phúc của bản thân.
– Bài học hành động: không ngừng cố gắng, nỗ lực để đạt được mục tiêu đó.
c. Kết bài
Khẳng định lại giá trị của hạnh phúc. Hạnh phúc là điều ai cũng muốn tận hưởng. Để đạt được điều ấy, bản thân mỗi người cần chăm chỉ và nỗ lực thật nhiều. Chẳng ai có thể vui vẻ hưởng niềm hạnh phúc mà không đánh đổi bằng sự lao lực, mồ hôi và nước mắt. Hạnh phúc thật ra là thành quả tất yếu cho những ai có lòng kiên trì và phấn đấu nhưng sẽ mãi là ảo tưởng xa vời cho ai không biết cố gắng. Tôi luyện bản thân mình ngay từ bây giờ là điều cần thiết và quan trọng mà mỗi chúng ta cần thực hiện.
2. Viết đoạn văn ngắn nghị luận về câu nói của Mác: “Hạnh phúc là đấu tranh”
Thanh niên chúng ta ai cũng khao khát một cuộc sống hạnh phúc nhưng hạnh phúc là gì? Hiểu hạnh phúc như thế nào cho đúng? “Hạnh phúc là đấu tranh”. Câu nói ngắn gọn của Mác đã giúp chúng ta hiểu đúng đắn về hạnh phúc. Mỗi người sẽ có một quan niệm khác nhau về hạnh phúc. Mỗi xã hội, mỗi giai cấp quan niệm về hạnh phúc cũng không giống nhau. Đối với giai cấp bóc lột, hạnh phúc của chúng là tiền tài, địa vị, hạnh phúc của chúng được đánh đổi bằng máu và nước mắt của những người dân lương thiện. “Hạnh phúc là đấu tranh”, điều Mác trả lời con gái vô cùng giản dị nhưng đó là một chân lý. Đúng vậy, những người sống có trách nhiệm với bản thân, gia đình, xã hội. Với họ: Hạnh phúc của một người là làm cho nhiều người hạnh phúc, họ tìm thấy hạnh phúc trong đấu tranh, đấu tranh gạt bỏ những trở ngại để con người thực hiện ý nghĩa cao đẹp của đời mình. Qua đấu tranh, con người sẽ trưởng thành và đặc biệt họ sẽ tìm được ý nghĩa cuộc đời, niềm vui cuộc sống khi họ đưa lại được hạnh phúc cho nhiều người. Những khó khăn trong cuộc sống là những điều tất yếu không thể nào không xảy ra trong cuộc sống. Vì vậy cách tốt nhất là chúng ta vượt qua những khó khăn, thử thách, vượt qua nó. Nếu chúng ta không kiên cường thì những khó khăn thử thách sẽ bị đẩy lùi, bạn sẽ vươn lên đấu tranh mạnh mẽ kiên cường hơn, từ đó chúng ta có thể thành công và trở nên kiên cường hơn trong cuộc sống. Câu nói “Hạnh phúc là phải đấu tranh” là hoàn toàn đúng đắn thể hiện một quan niệm sống một triết lý sâu sắc, hạnh phúc muốn có được thì cần phải đấu tranh để có được hạnh phúc. Hạnh phúc là quá trình miệt mài của con người.
3. Suy nghĩ của anh chị về câu nói của Mác: “Hạnh phúc là đấu tranh”
Hạnh phúc có thể hiểu là “trạng thái sung sướng vì cảm thấy hoàn toàn đạt được ý nguyện”; đó là một trạng thái cảm xúc của con người thể hiện khi con người được thoả mãn một nhu cầu nào đó của mình – một nhu cầu mang tính trừu tượng; là không có ở loài vật mà chỉ có ở con người.
Cuộc đời sẽ thật vô nghĩa nếu như không được trải nghiệm những khó khăn thử thách, ta sẽ có khả năng để trưởng thành và vững chắc hơn.
Để hạnh phúc đôi khi con người phải trả giá và phải đấu tranh thì mới có thể gặt hái được thành công. Ta ở trong vòng quay của cuộc đời và định mệnh lúc đó sự đấu tranh là điều duy nhất để có thể đạt được hạnh phúc.
Như cuộc cách mạng tháng mười Nga, chính vì chúng ta kiên cường đi theo con đường của mình vùng lên đấu tranh, kiên cường không ngại khó khăn gian khổ suốt ba mươi năm đấu tranh chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ, nhờ sự kiên cường đó chúng ta đã giành được độc lập cho dân tộc. Người dân nước ta thoát kiếp nô lệ lầm than.
Đây cũng chính là ý nghĩa của câu nói mà C. Mác đã thể hiện trong suy nghĩ của mình “Hạnh phúc là đấu tranh”. Điều đó có ý nghĩa rằng muốn có được hạnh phúc cần phải kiên cường, ý chí, vươn lên trong cuộc sống thì mới có được hạnh phúc, không có gì tự dưng thành công.
Vậy thì “hạnh phúc là gì”? Hạnh phúc là cảm xúc vui sướng, mãn nguyện khi đạt được một thành quả, một kết quả như mong muốn. Còn “đấu tranh” là bằng cả thể chất lẫn tinh thần, luôn phấn đấu để đạt được hoặc lưu giữ một điều gì đó. Như vậy, qua câu nói trên, C.Mác đã quan niệm, để đạt được hạnh phúc mà mình mong đợi, mỗi người cần biết tự nỗ lực giành lấy, quyết tâm đấu tran vì chính hạnh phúc, niềm vui của mình thay vì chỉ yên bình và chờ đợi nó.
Hạnh phúc mang đến cho người có nó cái cảm giác lâng lâng khó tả, nghẹn ngào không thốt
nổi nên lời, không một ngôn từ hay bút mực nào có thể tả được, nó để lại trong lòng “chủ nhân” một ấn tượng khó phai. Nó có thể xoa dịu cả những nỗi đau tột cùng nhất nhưng thường chỉ mang tính ngắn ngủi không gian và thời gian. Nhưng có khi hạnh phúc lại là được tìm tòi, và cố gắng để có được nó. Riêng với tôi, hạnh phúc là khi bé được mẹ cho quà, khi lớn lên được cắp sách tới trường, và là được dạo bước trên con phố nhỏ ngắm nhìn từng hạt mưa rồi để rồi chờ đợi một điều gì mong manh, sâu thẳm, là khi ta mỉm cười nằm xuống ta thanh thản với những gì mình có được, là khi ta đi xa, ta nhận được thư từ bè bạn và người thân, là khi ta cô đơn ta chẳng riêng lẻ một mình, là khi ta có niềm tin vươn tới những ước mơ, những gì mình đặt ra, những hoài bão của tuổi trẻ. Hạnh phúc thật là mong manh nhưng cũng là vô tận.
Bạn đã bao giờ nhìn thấy hình ảnh những cụ già trong viện dưỡng lão. Họ hạnh phúc biết bao khi có người đến trò chuyện cùng mình. Là những em nhỏ, ánh mắt ngời lên vì hạnh phúc khi nhận được quà bánh. Với mỗi người nghèo, hạnh phúc của họ là có đủ tiền để chi trả cho ngày hôm nay và không phải lo nghĩ ngày mãi sẽ ra sao. Hay hạnh phúc là những người thân xa nhau giờ được gặp lại như chương trình “ Như Chưa Hề có – Cuộc Chia ly” đã từng đưa. Qua chương trình ấy ta cảm nhận được niềm hạnh phúc, nỗi vui mừng và cả những giọt nước mắt xúc động đến nghẹn ngào của họ.
Hạnh phúc đôi khi thật đơn giản, là những gì ta đã nắm giữ trong tay, những gì ta đã mong muốn và có được.
Hạnh phúc là thế, còn đấu tranh là gì? Tại sao ta lại phải đấu tranh cho hạnh phúc?
Theo đúng nghĩa của từ điển thì nói rằng đấu tranh là sự chống lại để bảo vệ hoặc giành lấy một thứ mà mình mong muốn.
Vậy tại sao ta phải đấu tranh cho hạnh phúc?
Ta phải đấu tranh cho hạnh phúc vì sao ư?
Bởi từ khi ta sinh ra, con người đã bị sắp sẵn vào những hoàn cảnh khác nhau mà mình không hề mong muốn. Có người thì giàu, có người nghèo, có người thì ốm đau, có người mạnh khoẻ…….. Tất cả dường như là sự an bài của Thượng đế, dù muốn dù không ta vẫn phải chịu mặc dù ta có ước mơ, hoài bão. Tuy nhiên, con người là người chứ không phải cỏ cây hay vật vô tri vô giác để rồi khuất phục sự an bài đó. Chính vì vậy con người dám dấng thân đấu tranh để mong muốn đạt tới ước mơ của mình là con người hạnh phúc. Vì sao? Sao lại nói họ là người hạnh phúc?
Cũng không thể cho rằng: hạnh phúc là được vui chơi thỏa thích, hạnh phúc là tìm được cảm giác mạnh trong các trò chơi mạo hiểm, hạnh phúc là quay cuồng trong rượu mạnh, thuốc lắc và những điệu nhảy điên loạn. Nếu quan niệm, hạnh phúc chỉ bó hẹp trong thú vui cá nhân, trong sự thỏa mãn những dục vọng thấp hèn thì cuộc đấu tranh vì độc lập, tự do, hạnh phúc của bao thế hệ cha anh sẽ trở nên vô nghĩa. Thế hệ thanh niên 8X, 9X hãy đấu tranh với những tệ nạn tiêu cực, đấu tranh những lực cản của xã hội, đấu tranh với chính bản thân, để tìm được hạnh phúc cho mình và đưa lại hạnh phúc cho mọi người.
“Hạnh phúc là đấu tranh” là một chân lý, nhưng cuộc sống vô cùng phức tạp, đã có không ít cuộc đấu tranh bị dìm trong nước mắt, đã có không ít người vì đấu tranh tìm chân lý, tìm lẽ công bằng nhưng lại bị mắc vào vòng oan khuất, chính vì vậy, đã nảy sinh tâm lý ngại đấu tranh vì cho rằng đấu tranh thì tránh đâu, hạnh phúc đâu không thấy, chỉ chuốc lấy bất hạnh. Tuy nhiên, mọi oan khuất sẽ được hóa giải, miễn rằng chúng ta có niềm tin, niềm tin sẽ giúp chúng ta tìm được chân lý, niềm tin sẽ giúp chúng ta đấu tranh để tìm lại hạnh phúc làm cho đất nước ngày càng giàu đẹp, công bằng văn minh hơn.
Cuộc đời là một bánh xe quay không ngừng và hạnh phúc chính là động lực để con người ta tiếp tục chạy theo dòng quay của bánh xe ấy. Mà để có được hạnh phúc, cần biết đấu tranh, khi nào con người ta ngừng đấu tranh vì chính mình, khi ấy, vòng quay bánh xe kia cũng sẽ buộc phải ngừng lại. Triết lý của C.Mác dù là trong bất kỳ thời địa nào vẫn vẹn nguyên giá trị sâu sắc.